Khu Vuon Bi Mat - Bia Vai

Khu Vuon Bi Mat - Bia Vai

Khu Vườn Bí Mật

Khu vườn bí mật là câu chuyện kể về cô bé Mary Lennox mồ côi, cô độc và cáu kỉnh, phải chuyển đến sống tại trang viên Misselthwaite cùng người bác Archibald Craven góa vợ và người anh họ Colin ốm yếu. Tại đây, Mary đã khám phá ra khu vườn bí mật ẩn chứa thiên nhiên tươi đẹp, tìm cho mình những người bạn sẻ chia và mang đến phép mầu chữa lành cho trang viên Misselthwaite. Câu chuyện là bài học nhân văn về sức mạnh của tình yêu thương và niềm tin nơi con người, khuyến khích những mảnh đời bất hạnh có thể mở lòng và đón nhận những điều tốt đẹp vẫn còn ở xung quanh.

Xuất bản vào năm 1911, Khu vườn bí mật của Frances Hodgson Burnett đã khẳng định bản sắc riêng của mình bởi lối kể chuyện khác biệt, nêu bật cả chủ nghĩa lãng mạn lẫn chủ nghĩa hiện đại của một thế kỷ mới. Kể từ đó, cuốn sách đã nhiều lần được chuyển thể thành phim điện ảnh, phim truyền hình và kịch nói. Năm 2012, tác phẩm xếp hạng 15 trong số các tiểu thuyết thiếu nhi mọi thời đại trong một cuộc khảo sát do School Library Journal thực hiện. Sau hơn 100 năm, những giá trị của Khu vườn bí mật vẫn vẹn nguyên, khẳng định sức hút không chỉ với thiếu nhi mà còn cả với người lớn, những người có thể đã quên mất một thời thơ ấu tinh khôi với những niềm vui đơn sơ, giản dị.

Ấn bản này có bìa cứng, bìa bọc bằng vải; bụng sách được nhũ vàng.

Giới thiệu tác giả Frances Hodgson Burnett (1849 – 1924):

Frances Elisa Hodgson Burnett sinh năm 1849 tại Cheeham, Anh quốc. Sau khi cha bà qua đời, bà cùng mẹ và các anh chị em sang Mỹ sinh sống. Từ năm 19 tuổi bà bắt đầu viết truyện đăng trên các tạp chí để kiếm tiền nuôi gia đình. Bà đã đóng góp nhiều tác phẩm thành công trong dòng văn học lãng mạn và đặc biệt là văn học thiếu nhi, trong đó có Tiểu huân tước Fauntleroy (tiểu thuyết, 1886), Công chúa nhỏ (tiểu thuyết, 1905), Khu vườn bí mật (tiểu thuyết, 1911)... đến nay vẫn được nhiều độc giả yêu thích, nhờ bút pháp linh hoạt và những nhân vật sống động. Sách của bà được dịch ra nhiều thứ tiếng và có nhiều bản chuyển thể sân khấu, điện ảnh, anime...

Những năm cuối đời, Frances Hodgson Burnett sống tại New York. Bà mất năm 1924.

Nhung Cuoc Phieu Luu Cua Tom Sawyer - Bia Vai

Nhung Cuoc Phieu Luu Cua Tom Sawyer - Bia Vai

Những Cuộc Phiêu Lưu Của Tom Sawyer

Với bản tính hiếu động, Tom Sawyer không lúc nào chịu yên. Chú quậy phá đủ trò tai quái từ trốn học, lừa bạn bè sơn hàng rào, cầm đầu lũ trẻ đánh nhau cho đến chữa mụn cóc ngoài nghĩa trang, “đính hôn” với cô bạn Becky, hay ra đảo sống đời cướp biển. Thế nhưng, cũng trong những chuyến phiêu lưu ấy, Tom và bạn bè đã khám phá ra một vụ giết người, phá tan âm mưu của toán cướp, cứu mạng Becky, tìm được kho báu và trở thành anh hùng của thị trấn.

Toàn bộ tác phẩm tắm trong một không khí hoạt náo, tươi vui và lấp lánh những màu sắc rực rỡ của trẻ em. Tài kể chuyện của Mark Twain khiến người đọc vừa bị cuốn hút, vừa lo âu đồng thời liên tục bật cười trước những tình huống kịch tính liên tiếp. Tác giả còn lồng vào những đoạn văn châm biếm xã hội vô cùng hài hước và sâu sắc. Trên hết, ông miêu tả xuất sắc tính cách, tâm lý, hành động của một Tom Sawyer thông minh, nghịch ngợm nhưng dũng cảm và có một tấm lòng nhân hậu, giàu tình nghĩa.

Từ khi ra đời cho đến nay, Tom Sawyer đã trở thành người bạn thân thiết của các thế hệ trẻ em trên khắp thế giới. Tác phẩm này cũng nhiều lần được chuyển thể thành phim và hoạt hình tại nhiều quốc gia.

Ấn bản này có bìa cứng, bìa bọc bằng vải; bụng sách được nhũ vàng.

Giới thiệu tác giả Mark Twain (1835-1910).

Mark Twain tên thật là Samuel Langhorne Clemens, sinh năm 1835 tại Florida, thuộc tiểu bang Missouri, Mỹ. Sau khi tham gia quân đội miền Nam trong thời nội chiến Mỹ và trải qua nhiều nghề khác nhau, năm 1863, ông bắt đầu viết văn, dùng bút danh “Mark Twain”, có nghĩa là “sâu hai sải”, bắt nguồn từ những kỉ niệm khi lái tàu trên sông Mississippi.

Mark Twain để lại một sự nghiệp đồ sộ gồm nhiều tiểu thuyết, truyện ngắn, tiểu luận châm biếm chính trị..., trong đó có Những cuộc phiêu lưu của Tom Sawyer (tiểu thuyết, 1876); Hoàng tử tí hon và chú bé nghèo khổ (tiểu thuyết, 1882); Những cuộc phiêu lưu của Huck Finn (tiểu thuyết, 1885)... Những cuộc phiêu lưu của Tom Sawyer được coi là tác phẩm thành công nhất của Mark Twain. Câu chuyện hấp dẫn và sự hài hước khó quên khiến tiểu thuyết này trở thành cuốn sách gối đầu giường của nhiều thế hệ thiếu nhi tại Mỹ và trên thế giới.

Mark Twain qua đời ngày 21 tháng 4 năm 1910.

Vi Sao Toi Luon La Nguoi Chiu Ton Thuong?

Vi Sao Toi Luon La Nguoi Chiu Ton Thuong?

Vì Sao Tôi Luôn Là Người Chịu Tổn Thương?

“Tôi luôn cảm thấy mình lạc lõng ngay cả khi đứng giữa những người thân quen.

Tôi cười, tôi nói, nhưng bên trong chỉ là khoảng trống không tên mà chẳng ai nhìn thấy.

Tôi cố gắng mạnh mẽ, nhưng mỗi lần gục ngã lại chẳng có ai đỡ tôi đứng dậy.

Và rồi tôi tự hỏi: Phải chăng chính sự tồn tại của mình đã là lý do để mình phải chịu tổn thương?”

—----------

Có những người luôn cảm thấy bản thân mình như một con cá sắp chết đuối, vùng vẫy trong khoảng không vô hình, nhưng lại không thể thốt lên tiếng kêu cứu.

Có những người vẫn cố gắng hòa mình vào đám đông, nhưng tâm trí thì lạc lõng ở nơi chẳng ai chạm tới.

Có những người mỏi mệt đến mức chỉ muốn biến mất, nhưng lại sợ rằng sự biến mất ấy sẽ chẳng ai nhận ra.

Trầm cảm, tự hại, chất vấn, hay đau đớn hằng đêm… bỗng trở thành điều quen thuộc hơn bao giờ hết.

Nếu bạn thấy bản thân mình qua những cảm xúc trên, thì cuốn sách “Vì sao tôi luôn là người chịu tổn thương?” của tác giả Vương Vĩ - một nhà trị liệu tâm lý với gần 10.000 giờ đồng hành cùng thân chủ - chính là “tấm gương” để bạn nhìn lại bản thân và tìm cách tháo gỡ.

Cuốn sách không chỉ giúp bạn khám phá những nguyên nhân sâu xa khiến bản thân luôn rơi vào vị trí “người chịu tổn thương”, mà còn giúp bạn nhận ra những vết xước tưởng đã lành nhưng vẫn âm ỉ trong lòng; hiểu được vì sao mình cứ lặp lại những vòng xoáy cảm xúc cũ, và hơn hết là học cách ôm lấy chính mình, bảo vệ trái tim đã mỏi mệt khỏi những tổn thương kéo dài.

Chỉ có như thế, bạn mới có đủ sức mạnh để đặt ra giới hạn và lựa chọn điều gì xứng đáng được bước chân vào cuộc đời mình.

“Chúng ta không thể quyết định cách người khác đối xử với mình, nhưng có thể chọn cách bảo vệ bản thân khỏi nỗi đau.”

Muon Trung Xu So

Muon Trung Xu So

Muôn Trùng Xứ Sở

Có những miền ký ức không nằm trên bản đồ, nhưng in sâu trong lòng mỗi người.

Là hình ảnh má lúi húi nạo dừa sau bếp, vừa làm vừa rôm rả đủ thứ chuyện trong nhà ngoài xóm. Là ánh mắt ba im lặng trước hiên nhà, dầu không nói nhưng chứa trong đó một đại dương những chuyện chưa từng kể. Là tiếng “ngoại ơi”, “a pò” (阿婆) cất lên từ thuở chưa biết buồn, bây giờ nghe lại thấy tim nhói một nhịp nơi lòng.

"Muôn Trùng Xứ Sở" là hành trình đi qua những ngóc ngách của những ngày cũ kỹ - không chỉ của riêng tác giả mà là của rất nhiều người con miền Tây, người Hoa, những đứa trẻ lớn lên giữa Chợ Lớn và bãi bờ phù sa của miền Cửu Long bằng tiếng rầy của ba má.

Ở đó, có những người ba người má không giỏi biểu lộ, có những “a pò a cúng” quấn quýt bên bếp chè mâm bánh, có tiếng kêu í ới trong chợ nhỏ, có giọng nửa Việt nửa Quảng Đông lơ lớ í ới theo từng bữa ăn, từng câu thăm hỏi...

Mọi thứ đều rất đời thường, nhưng lại khiến ta chùng lòng - và quê hương đã ở lại trong chúng ta như một dải ngân hà lặng lẽ.

Càng lớn, càng nhớ cái chỗ người ta thương mình không cần nói ra một câu nào, ấy vậy mà tình thương đó cứ miên man lan truyền tới trọn đời trọn kiếp...

Thay Doi Ban Than, Lam Chu Cuoc Doi - Chi Can Ban Kien Cuong Ca The Gioi Se Nhuong Duong Cho Ban

Thay Doi Ban Than, Lam Chu Cuoc Doi - Chi Can Ban Kien Cuong Ca The Gioi Se Nhuong Duong Cho Ban

Thay Đổi Bản Thân, Làm Chủ Cuộc Đời - Chỉ Cần Bạn Kiên Cường Cả Thế Giới Sẽ Nhường Đường Cho Bạn

Thế giới này vốn dĩ luôn phức tạp và mỗi người trong chúng ta đều phải trải qua rất nhiều trải nghiệm trong đời về tình thân, tình yêu, tình bạn; thiện và ác; chân thành và giả dối; trung thành và phản bội... tất cả đan xen, hòa lẫn vào nhau.

Trong thế giới phức tạp này, thường tồn tại hai kiểu người hoàn toàn đối lập. Kiểu người thứ nhất là những người thiếu tự tin, luôn bị hoàn cảnh chi phối, dễ bị ảnh hưởng bởi đánh giá của người khác, không chịu nổi dù chỉ là một chút nghi ngờ từ bên ngoài, không dám sống thật với chính mình, mãi mãi sống dưới cái bóng của người khác. Nội tâm của họ rất yếu ớt, không chịu đựng được chút ẩm ức nào, và khi bị hiểu lầm, họ thường cảm thấy tổn thương sâu sắc. Những người như vậy cuối cùng thường sẽ trở thành kẻ thất bại.

Còn kiểu người thứ hai lại hoàn toàn khác biệt, trái ngược lại với kiểu người thứ nhất. Những người thuộc kiểu thứ hai thường có tầm nhìn xa và tấm lòng rộng mở; họ đám kiên định với suy nghĩ trong lòng, không tự cao khi thắng, không chán nản khi bại, cũng không dễ bị lay động bởi người khác. Những người này sở hữu một nội tâm vô cùng kiên cường, có thể vượt qua mọi nỗi sợ hãi và sự bi quan, không ai có thể thật sự làm tổn thương họ, cũng không thể đánh gục họ. Họ thường là những người sớm hay muộn cũng sẽ trở thành người xuất chúng, người thành công giữa đám đông.

Người có nội tâm mạnh mẽ là người có thể vừa chịu đựng tổn thương trong nghịch cảnh, vừa học cách trở nên cứng cỏi hơn, rồi mỉm cười tiến về phía trước. Ai trong chúng ta cũng đều mong muốn trở thành một người như vậy, để không dễ bị tổn thương trong các mối quan hệ xã hội. Vậy làm thế nào để sở hữu một nội tâm mạnh mẽ?

Thay Doi Ban Than, Lam Chu Cuoc Doi - Moi No Luc Khong Bao Gio La Muon

Thay Doi Ban Than, Lam Chu Cuoc Doi - Moi No Luc Khong Bao Gio La Muon

Thay Đổi Bản Thân, Làm Chủ Cuộc Đời - Mọi Nỗ Lực Không Bao Giờ Là Muộn

Trong cuộc sống hiện nay, không ít người trong chúng ta luôn than thở số phận không may, cảm thấy vận mệnh đối xử với mình không công bằng: vì sao người khác có thể thuận buồm xuôi gió, còn bản thân rõ ràng đã nỗ lực rất nhiều nhưng vẫn không thể sống cuộc sống như mong đợi, thậm chí còn nghèo khổ túng quẫn, cả đời vô vị tầm thường. Đúng vậy, thế giới này vốn không công bằng, sự bất công thể hiện ở xuất thân, ngoại hình - những thứ ta nhìn thấy, đồng thời cũng thể hiện ở trí tuệ, thiên phú - những thứ ta không nhìn thấy.

Tuy nhiên, một người tay chân lành lặn vì sao lại rơi vào cảnh nghèo khó? Ngoài những nhân tố tự nhiên không thể khắc phục và hiện thực không thể thay đổi ra, mấu chốt nằm ở chỗ bạn chưa từng nổ lực để thay đổi vận mệnh nghèo khó của mình.

Bạn muốn trở thành người thế nào thì cũng phải nỗ lực tương xứng với nó. Bạn có thể nghèo, có thể khốn đốn, có thể thấp kém, nhưng đó không phải là cái có để bạn giậm chân tại chỗ, mà ngược lại, phải trở thành lý do để bạn phấn đấu vươn lên. Thay vì ngày mai phải khóc trong hối hận, chẳng thà hôm nay đổ mồ hôi vì vinh quang. Càng nghèo càng phải phấn đấu! Cái người khác có, ta dùng nỗ lực để đổi lấy, cái người khác không có, ta dùng hành động để giành về.

Thế nhưng, nghịch lý cuộc sống của đại đa số chúng ta lại là - oán trách về xuất thân, oán trách cuộc đời bất công, oán trách tài năng không được trọng dụng, nhưng lại chưa bao giờ oán trách bản thân không chịu cố gắng. Không cam tâm chấp nhận hiện thực nhưng lại không chịu thay đổi; không muốn nhẫn nhục chịu đựng nhưng lại không chịu phấn đấu. Chưa kịp phản kháng đã giơ tay đầu hàng, kết cục chỉ có thể là u uất buồn phiền, mang theo vô vàn ai oán tiếp tục khốn đốn. Vì vậy, thay vì oán trách đủ thứ không được như ý ngoài kia, chỉ bằng hãy tìm nguyên nhân ở chính mình.

Pho Dai (Tai Ban 2025) - Tang Kem Bookmark Boi Cung + Card Boi Cung Random 1 Trong 2 Mau

Pho Dai (Tai Ban 2025) - Tang Kem Bookmark Boi Cung + Card Boi Cung Random 1 Trong 2 Mau

Phố Dài

Hướng Dụ và Cận Phù Bạch gặp nhau lần đầu trong con hẻm nhỏ nơi con phố Tú Xuân. Khi đó cô vừa mới chia tay người yêu cũ, anh vo tròn áo sơ mi, đưa cho cô: “Kê xuống dưới ngồi đi, dưới đất lạnh lắm.”

Lần thứ hai gặp lại anh là ở một thành phố xa lạ liên tục có mưa lớn. Máy bay delay, tàu hỏa mãi không chạy. Nhân viên khách sạn lịch sự nói với Hướng Dụ: “Xin lỗi cô, hiện tại chúng tôi đã hết phòng trống rồi.”

Cận Phù Bạch dựa ở một bên, bộ dạng uể oải hỏi cô: “Tôi sống trong một căn hộ, cô có muốn ghé qua không?”

Người đàn ông này tựa như con phố dài nhìn mãi không tới được điểm dừng, sâu hút tĩnh mịch, nhưng lại khiến người ta không thể kiềm chế, chỉ muốn tiếp tục tiến về phía trước.

[...]

“… Sao anh lại về rồi? Chẳng phải anh nói qua Tết mới về sao?”

Cận Phù Bạch dùng mu ngón trỏ nhẹ nhàng vuốt dọc sống mũi cô: “Thúc ngựa qua Trường Châu, không cần ngoảnh đầu nhìn, hiểu không?”

Hướng Dụ còn tưởng anh về Đế Đô gấp như vậy là vì có chuyện quan trọng, cô ngẩng đầu hỏi anh: “Vì sao không cần ngoảnh đầu nhìn?”

Lời thổ lộ của Cận Phù Bạch cứ thế mà đến: “Vì em."

Pho Dai (Tai Ban 2025) - Ban Dac Biet - Tang Kem 1 Bookmark Boi Cung + 2 Card Boi Cung + Standee

Pho Dai (Tai Ban 2025) - Ban Dac Biet - Tang Kem 1 Bookmark Boi Cung + 2 Card Boi Cung + Standee

Phố Dài

Hướng Dụ và Cận Phù Bạch gặp nhau lần đầu trong con hẻm nhỏ nơi con phố Tú Xuân. Khi đó cô vừa mới chia tay người yêu cũ, anh vo tròn áo sơ mi, đưa cho cô: “Kê xuống dưới ngồi đi, dưới đất lạnh lắm.”

Lần thứ hai gặp lại anh là ở một thành phố xa lạ liên tục có mưa lớn. Máy bay delay, tàu hỏa mãi không chạy. Nhân viên khách sạn lịch sự nói với Hướng Dụ: “Xin lỗi cô, hiện tại chúng tôi đã hết phòng trống rồi.”

Cận Phù Bạch dựa ở một bên, bộ dạng uể oải hỏi cô: “Tôi sống trong một căn hộ, cô có muốn ghé qua không?”

Người đàn ông này tựa như con phố dài nhìn mãi không tới được điểm dừng, sâu hút tĩnh mịch, nhưng lại khiến người ta không thể kiềm chế, chỉ muốn tiếp tục tiến về phía trước.

[...]

“… Sao anh lại về rồi? Chẳng phải anh nói qua Tết mới về sao?”

Cận Phù Bạch dùng mu ngón trỏ nhẹ nhàng vuốt dọc sống mũi cô: “Thúc ngựa qua Trường Châu, không cần ngoảnh đầu nhìn, hiểu không?”

Hướng Dụ còn tưởng anh về Đế Đô gấp như vậy là vì có chuyện quan trọng, cô ngẩng đầu hỏi anh: “Vì sao không cần ngoảnh đầu nhìn?”

Lời thổ lộ của Cận Phù Bạch cứ thế mà đến: “Vì em."

Hom Nay Neu Co The Hay Ve Nha An Com - Tang Kem Bookmark

Hom Nay Neu Co The Hay Ve Nha An Com - Tang Kem Bookmark

Hôm Nay Nếu Có Thể Hãy Về Nhà Ăn Cơm

Bạn có bao giờ tự hỏi: Bao lâu rồi không ngồi ăn với mẹ một bữa cơm? Bao lâu rồi không ngồi uống với bố một tách trà? Mẹ dạo này có còn hay bị chóng mặt, đau đầu không? Bố có còn hay bị mất ngủ không? Có bao giờ bạn tự hỏi: Thứ mà bố và mẹ cần nhất lúc này là gì?

Đôi khi, điều mà bậc sinh thành cần nhất ở chúng ta không phải những lời nói hoa mỹ, không phải những món ăn đắt tiền, những hộp thuốc bổ có nhiều giá trị vật chất. Cũng chẳng phải những bộ quần áo gấm lụa, lộng lẫy, cao sang. Có lẽ, thứ mà cha mẹ cần chỉ đơn giản là được ngồi ăn với các con một bữa cơm, được nghe các con chia sẻ về cuộc sống, về công việc của mình. Được nhìn thấy, được nghe giọng nói của con mỗi ngày, đơn giản thế thôi.

“Hôm nay nếu có thể hãy về nhà ăn cơm” là lời nhắc nhở gửi tới chúng ta - những đứa trẻ đang lớn, cùng những đứa con đã trưởng thành rằng gia đình là điều tuyệt vời nhất mà tạo hóa ban tặng cho chúng ta, cùng với đó, cha mẹ là điều kỳ diệu hoàn hảo nhất mà chúng ta có. Ngày hôm nay, nếu bạn đọc được những dòng chữ này, hãy gọi về cho mẹ một cuộc điện thoại, nếu có thể hãy chạy về nhà ăn bữa cơm. Để bố mẹ được mắt thấy tai nghe rằng chúng ta vẫn đang rất ổn, vẫn đang sống tốt. Để bố mẹ không phải ra ngóng vào trông, tự hỏi rằng: “Khi nào tụi nhỏ mới về?”.

Chúng ta có thể đi vòng quanh thế giới, nhưng nơi cuối cùng để về chỉ có thể là nhà. Chúng ta có thể gặp hàng triệu người trên đời, nhưng người duy nhất yêu thương chúng ta vô điều kiện, luôn chờ đợi và mong mỏi chúng ta chỉ có thể là cha mẹ và người thân.

Nếu hôm nay có thể, hãy về nhà ăn cơm. Về sớm một chút, ngồi xuống bên mâm cơm ấm cúng, gắp cho bố mẹ miếng thức ăn, kể vài chuyện linh tinh. Bạn sẽ thấy, hạnh phúc thật ra rất đơn giản, chỉ là được trở về, và biết rằng có người vẫn luôn đợi bạn nơi ấy.

Hom Nay Neu Co The Hay Ve Nha An Com - Ban Dac Biet - Tang Kem Bookmark + Chu Ky Tac Gia

Hom Nay Neu Co The Hay Ve Nha An Com - Ban Dac Biet - Tang Kem Bookmark + Chu Ky Tac Gia

Hôm Nay Nếu Có Thể Hãy Về Nhà Ăn Cơm

Bạn có bao giờ tự hỏi: Bao lâu rồi không ngồi ăn với mẹ một bữa cơm? Bao lâu rồi không ngồi uống với bố một tách trà? Mẹ dạo này có còn hay bị chóng mặt, đau đầu không? Bố có còn hay bị mất ngủ không? Có bao giờ bạn tự hỏi: Thứ mà bố và mẹ cần nhất lúc này là gì?

Đôi khi, điều mà bậc sinh thành cần nhất ở chúng ta không phải những lời nói hoa mỹ, không phải những món ăn đắt tiền, những hộp thuốc bổ có nhiều giá trị vật chất. Cũng chẳng phải những bộ quần áo gấm lụa, lộng lẫy, cao sang. Có lẽ, thứ mà cha mẹ cần chỉ đơn giản là được ngồi ăn với các con một bữa cơm, được nghe các con chia sẻ về cuộc sống, về công việc của mình. Được nhìn thấy, được nghe giọng nói của con mỗi ngày, đơn giản thế thôi.

“Hôm nay nếu có thể hãy về nhà ăn cơm” là lời nhắc nhở gửi tới chúng ta - những đứa trẻ đang lớn, cùng những đứa con đã trưởng thành rằng gia đình là điều tuyệt vời nhất mà tạo hóa ban tặng cho chúng ta, cùng với đó, cha mẹ là điều kỳ diệu hoàn hảo nhất mà chúng ta có. Ngày hôm nay, nếu bạn đọc được những dòng chữ này, hãy gọi về cho mẹ một cuộc điện thoại, nếu có thể hãy chạy về nhà ăn bữa cơm. Để bố mẹ được mắt thấy tai nghe rằng chúng ta vẫn đang rất ổn, vẫn đang sống tốt. Để bố mẹ không phải ra ngóng vào trông, tự hỏi rằng: “Khi nào tụi nhỏ mới về?”.

Chúng ta có thể đi vòng quanh thế giới, nhưng nơi cuối cùng để về chỉ có thể là nhà. Chúng ta có thể gặp hàng triệu người trên đời, nhưng người duy nhất yêu thương chúng ta vô điều kiện, luôn chờ đợi và mong mỏi chúng ta chỉ có thể là cha mẹ và người thân.

Nếu hôm nay có thể, hãy về nhà ăn cơm. Về sớm một chút, ngồi xuống bên mâm cơm ấm cúng, gắp cho bố mẹ miếng thức ăn, kể vài chuyện linh tinh. Bạn sẽ thấy, hạnh phúc thật ra rất đơn giản, chỉ là được trở về, và biết rằng có người vẫn luôn đợi bạn nơi ấy.

Tải Sách là website thư viên sách chia sẻ tài liệu sách với nhiều định dạng pdf/epub/mobi/prc/azw3 được tổng hợp mới nhất. Bạn có thể đọc online hoặc download về các thiết bị di động, máy tính, máy đọc sách để trải nghiệm.

Liên Hệ